Người phụ nữ của tôi 83

Người phụ nữ của tôi 83. Khi đi qua bao nhiêu vấp ngã đầu đời, tôi mới thấm thía rằng không gì bằng người phụ nữ đặc biệt của tôi. Chắc cũng chẳng phải ngẫu nhiên mà câu nói “Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ. Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha” lại khiến tâm khảm ta thổn thức đến thế.

Hình ảnh người phụ nữ của tôi 83

Sinh ra trong một miền quê nghèo khó, nhà tôi cũng chẳng khấm khá gì nên bao nhiêu gánh nặng cơm áo, gạo tiền đều đổ lên đầu đấng sinh thành. Tôi còn nhớ, ngày còn nhỏ, ba tôi phải đi làm xa khi thì một tuần, khi thì một tháng mới về nhà một lần. Thế là bao nhiêu thứ lo toan cùng với 4 đứa con nhỏ đều do một tay mẹ tôi quán xuyến. Tấm thân nhỏ nhắn thế nhưng lại là tấm chắn vững chải cho những đứa con nên người.

Tôi chẳng biết mẹ thức dậy từ lúc nào, nhưng cứ hễ nghe mùi cá thơm lừng dưới bếp là tôi biết mẹ đã về. Tuổi thơ tôi thường gắn với mùi cá đặc biệt này và đó cũng chính là nguồn trang trải của mẹ con tôi trong những ngày ba vắng nhà. Mẹ đạp xe ra chợ cách nhà 10 cây số để mua cá rồi lại hì hục đạp xe về, sau đó lại chế biến thật nhanh để kịp đi bán sớm. Mọi thứ đều nhẹ nhàng trôi qua trong giấc ngủ con thơ! Vì chợ ở khá xa nên thường những người dân chỗ tôi thường chọn giải pháp mua lẻ, cũng chính vì thế mà gánh cá của mẹ luôn sạch nhẵn khi quay về.

Một ngày của mẹ không dừng lại ở đó, sau khi bán cá quay về, trên quang gánh của mẹ lúc nào cũng là thóc, đậu xanh hay một vài trái bí, có khi lại là vài trái bắp cho mấy chị em chúng tôi. Ăn vội trái bắp, mẹ lại tất tả cắp lưỡi hái đi vì mấy con trâu đói đang đợi từ tối hôm qua. Những ngày mùa hạ, mồ hôi mẹ rơi trên từng gánh cá, gánh cỏ. Những ngày đông đến, tôi thấy nước da mẹ trắng bệch, quần áo không lúc nào khô vì những chiếc áo mưa đầy chỗ vá.

Sau một ngày vất vả, bữa cơm của mẹ con chúng tôi cũng không đến nỗi đạm bạc. Nhưng thường tôi chỉ thấy mẹ ăn dưa kho, mẹ bảo mẹ thích ăn món này. Nước mắt tôi rơi thành dòng khi nghĩ về món dưa vừa mặn, vừa chua ấy. Chẳng phải vì mẹ thích ăn, mà bao nhiêu miếng cá, miếng thịt đều dành cho những đứa con đang tuổi ăn, tuổi lớn.

Tôi không thích ngủ với mẹ, có vẻ là điều bất thường đối với một đứa trẻ nhỉ! Mẹ không kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích như trong tưởng tượng. Cũng không phải là những câu chuyện về cuộc đời mẹ. Mà đó là bảng cửu chương thần thánh khiến bao đứa trẻ khiếp sợ. Mẹ tôi thường ôm tôi vào lòng và dạy tôi đọc bảng cửu chương. Đó cũng là lý do vì sao so với những đứa trẻ cùng trang lứa, tôi lại là đứa thuộc trước tiên.

Mẹ tôi, người nông dân chân chất, người bán cá ấy lại là cô giáo đầu đời của tôi. Thế mà, tôi từng vì “con của bà bán cá” mà xấu hổ với lũ bạn. Tôi từng vì người mẹ lam lũ mà không muốn bà đến cuộc họp phụ huynh.

Những va vấp cuộc đời mới khiến tôi mệt mỏi, áp lực công việc khiến tôi từng muốn bỏ cuộc. Nhưng khi nghĩ về mẹ, người phụ nữ cao cả và đặc biệt ấy, lòng tôi lại tràn đầy nghị lực, tràn đầy dũng khí để tiếp tục bước tiếp.

Cảm ơn mẹ, người phụ nữ đặc biệt của con! Chúc mẹ một ngày 8-3 hạnh phúc và luôn khỏe mạnh để con được mãi bé nhỏ trong lòng mẹ!

Hình ảnh người phụ nữ của tôi 83

Và trong ngày đặc biệt này, con muốn dành tặng cho mẹ một món quà. Con nghĩ rằng con sẽ bị mẹ mắng vì xót tiền! Nhưng con biết cả đời mẹ chưa bao giờ được đi máy bay, và mẹ con mình sẽ cùng với bố đi du lịch Nha Trang trong ngày đặc biệt này mẹ nhé! Mẹ đừng mắng con, vì con đã săn được những chiếc vé máy khuyến mãi đến mức mẹ không ngờ tới đâu – 0 đồng đấy mẹ ạ. Khi nghĩ về nụ cười của mẹ, con bất giác hạnh phúc đến vô bờ!

Còn bạn thì sao? Hãy dành tặng cho người phụ nữ đặc biệt nhất của cuộc đời mình những món quà đặc biệt và ý nghĩa nhất!

Tìm vé rẻ nhất